-
FURUNO là nhà sản xuất Sonar hàng đầu thế giới với rất nhiều loại Sonar có chất lượng tốt, tính năng mạnh thích hợp cho nhiều loại tàu.
Tại Thái Lan và nhiều nước khác trên thế giới, Sonar FURUNO được nhiều ngư dân chọn dùng nhất do có nhiều tính năng vượt trội hơn hẳn: phát mạnh – thu nhạy, chống nhiễu tốt, nhiều kiểu hiển thị, nhận biết cá bằng âm thanh, có chức năng ổn định đầu dò….
Hải Đăng là nhà phân phối và bảo hành chính thức của FURUNO tại Việt nam.
Hải Đăng có đội ngũ kỹ thuật giỏi, được chuyên gia của FURUNO huấn luyện bảo đảm khả năng lắp đặt, chỉnh máy đúng tiêu chuẩn, bảo hành sửa chữa tốt nhất.
Hải Đăng có nhiều kỹ sư khai thác thủy sản có kinh nghiệm đi biển, được chuyên gia của FURUNO huấn luyện và đã sang Thái Lan nghiên cứu, học tập việc ứng dụng máy dò ngang trong nghề cá.
Kỹ sư khai thác thuỷ sản của Hải Đăng sẽ hướng dẫn miễn phí 1 chuyến biển (7 đến 15 ngày).
Tất cả các máy dò ngang hiệu FURUNO được bảo hành 24 tháng.
-
Hầu hết các tàu đánh cá lớn trên thế giới đều có trang bị máy dò ngang (Sonar) dù là nghề nào.
Với tàu cá bằng vỏ gỗ của ngư dân Việt Nam, máy dò ngang thích hợp nhất với nghề lưới vây (lưới bao) rút chì; lưới kéo (cào), … Với các tàu có công suất máy từ 150HP trở lên, chiều dài trên 12m.
Khai thác phù hợp với các ngư trường có độ sâu đáy biển từ 30m trở lên.
-
- Tiết kiệm nhiên liệu: do thấy cá từ xa, không phải chạy vòng vòng tìm cá, không phải đến ngư trường quá xa (có thể đi gần đã đánh đủ cá).
- Tiết kiệm công sức: thấy đủ cá mới đánh, không thấy không bủa lưới.
- Không đánh sót cá: do thấy rõ đàn cá nên có thể quây trọn cả đàn.
- Giúp quan sát rõ địa hình và chất đáy, phân biệt được cá với rạn.
-
Máy dò ngang (SONAR) là thiết bị dò tìm các mục tiêu dưới nước bằng sóng âm thanh. SONAR phát hiện được vị trí và tính chất của mục tiêu bằng cách phát ra xung sóng âm thanh và thu âm dội về.
Máy dò ngang (SONAR) có thể phát hiện cá, đáy biển và các mục tiêu khác không chỉ ở ngay phía dưới tàu mà còn ở tất cả các hướng, các góc xung quanh tàu.
Máy dò ngang (SONAR) cho biết các thông tin của mục tiêu (cá, đáy biển…): độ sâu, khoảng cách xa, hướng, cường độ của âm dội (để biết được mật độ đàn cá hay độ cứng của đáy biển)…
Là thiết bị không thể thiếu để đánh bắt cá hiệu quả.
-
Hệ thống GMDSS lắp trên tàu bao gồm 1 hay nhiều hơn Bộ phát đáp radar tìm kiếm cứu nạn, những thiết bị này được dùng để xác định vị trí của xuồng cứu sinh hoặc tàu bị nạn bằng cách tạo ra mỗi dãy các dấu chấm trên màn hình Radar 3cm của tàu cứu hộ. Tầm xa phát hiện giữa thiết bị này và các tàu phụ thuộc vào độ cao của cột anten Radar và độ cao của SART, bình thường không quá 10 dặm.
-
Inmarsat (International Mobile Satellite Organization)- Tổ chức vệ tinh di động quốc tế, trước đây là Tổ chức vệ tinh hàng hải quốc tế, được thành lập bởi IMO vào năm 1976 để vận hành hệ thống thông tin liên lạc hàng hải bằng vệ tinh và đã trở thành công ty tư nhân trong khi vẫn duy trì nghĩa vụ lĩnh vực công đối với hệ thống an toàn và cứu nạn hàng hải.
Ba loại thiết bị đầu cuối trạm mặt đất Inmarsat sử dụng trên tàu biển được công nhận bởi hệ thống GMDSS: Inmarsat A, B và C. Inmarsat A và B (một phiên bản nâng cấp mới của A), cung cấp dịch vụ thông tin liên lạc: điện thoại, điện tín, truyền dữ liệu tốc độ cao giữa tàu-bờ, bờ-tàu và tàu-tàu, trong đó bao gồm ưu tiên dịch vụ điện thoại và điện tín ưu tiên cho cứu nạn đến và từ các Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn. Inmarsat C cung cấp dịch vụ giữ và chuyển tiếp dữ liệu, bản tin điện tín giữa tàu-bờ, bờ-tàu, tàu-tàu, có khả năng gửi bản tin cứu nạn tới Trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu hộ và dịch vụ SafetyNET. Dịch vụ SafetyNET của Inmarsat C là dịch vụ phát các thông tin an toàn hàng hải toàn cầu qua vệ tinh như các cảnh báo thời tiết ở các vùng biển, cảnh báo hàng hải, cảnh báo vô tuyến dẫn đường, cảnh báo và báo cáo băng trôi của tổ chức tuần tra băng quốc tế IIP và các thông tin tương tự khác mà không được cung cấp bởi NAVTEX. SafetyNET họat động tương tự như NAVTEX nhưng ở những khu vực ngoài tầm phủ sóng của NAVTEX.
-
NAVTEX là một hệ thống tự động có tính quốc tế để phân phối tức thì các cảnh báo hàng hải, dự báo và cảnh báo thời tiết, thông báo tìm kiếm cứu nạn và các thông tin cần thiết đến các tàu. Một thiết bị thu vô tuyến nhỏ, giá thấp, có sẵn máy in trong đó, được lắp ở phòng điều khiển của tàu hay thuyền, để kiểm tra mỗi bản tin đến để xem nó đã được thu trước đó chưa hoặc nó là loại mà thuyền trưởng không quan tâm hay không. Nếu là bản tin mới và được mong đợi thì sẽ được in ra với giấy cuộn trong máy, nếu không thì bản tin không được để ý tới. Khi một tàu mới vào khu vực biển nào đó sẽ nhận nhiều bản tin đã được phát trước đi cho lần đầu tiên, còn những tàu đã ở trong khu vực đó rồi sẽ không nhận được những bản tin đó nữa. Không cần có con người trong suốt quá trình phát sóng để nhận thông tin quan trọng.
-
COSPAS-SARSAT là hệ thống tìm kiếm và cứu nạn Quốc tế dựa vào liên lạc vệ tinh, được thành lập bởi Canada, Pháp, Mỹ và Nga. Bốn Quốc gia đã cùng nhau phát triển phao vô tuyến chỉ báo vị trí khẩn cấp qua vệ tinh (EPIRB) 406Mhz, là một phần của hệ thống GMDSS được thiết kế để hoạt động với hệ thống COSPAS-SARSAT. Những EPRIB tự động kích hoạt này được thiết kế để phát tới trung tâm điều phối cứu nạn một thông tin nhận dạng và vị trí chính xác của tàu ở bất cứ nơi nào trên thế giới.
-
Gọi chọn số (DSC- Digital selective calling) đã được giới thiệu trên thiết bị vô tuyến hàng hải: VHF, MF và HF như là một phần của hệ thống GMDSS. DSC là phần căn bản để khởi phát thông tin liên lạc thoại giữa tàu-tàu, tàu-bờ và bờ-tàu cũng như những cuộc gọi vô tuyến điện tín MF/HF. Những cuộc gọi DSC cũng có thể tiến hành giữa các tàu riêng lẻ hoặc những nhóm tàu. Những báo động cứu nạn DSC, bao gồm các tin nhắn cứu nạn được định dạng trước, được dùng khởi phát các thông tin liên lạc cấp cứu với các tàu và các trung tâm phối hợp tìm kiếm cứu nạn.
Khi đuợc thực hiện đầy đủ, DSC làm giảm nhẹ những việc cần người trực trên buồng lái của tàu hay đài bờ để liên tục canh các máy thu vô tuyến trên các kênh thoại dùng cho cứu nạn, an toàn và cuộc gọi bao gồm kênh 16 VHF (156.8MHz) và 2182KHz. Thiết bị trực canh trên tàu trang bị theo GMDSS được chấm dứt yêu cầu cần có đối với tần số 2182KHz vào 01/02/1999 và đối với VHF kênh 16 vào 01/02/2005.
-
Hiện tại, hầu hết các tàu cá và tàu giải trí không cần tham gia GMDSS. Nhưng các tàu này nhận thấy nhiều ích lợi và có thể muốn trang bị những thiết bị như là EPIRB mà phải đăng ký với các cơ quan thích hợp.
Những tàu nhỏ cũng được khuyên là trang bị thiết bị DSC ngay sau khi hệ thống GMDSS được thực thi đầy đủ, những tàu không có DSC sẽ gặp khó khăn trong việc liên lạc với các tàu khác đang chỉ trực kênh gọi DSC. Tuy nhiên, trong các vùng có dịch vụ VTS (vessel traffic service), các tàu sẽ vẫn phải trực thu trên tần số thích hợp.
Hầu hết các tàu cá và tàu giải trí có sẵn Máy vô tuyến VHF hàng hải, tuy nhiên, chúng không tương thích với DSC.
-
Theo Công ước Quốc tế về An toàn Sinh mạng trên biển SOLAS, mỗi tàu khi hoạt động trên biển phải có những phương tiện cho các thông tin liên lạc thiết yếu như sau:
– Phải có thiết bị phát báo động cấp cứu từ tàu tới bờ, ít nhất 02 bộ riêng biệt và làm việc độc lập.
– Nhận những tin báo động cấp cứu từ bờ tới tàu.
– Phát và nhận những báo động cứu nạn từ tàu tới tàu.
– Phát và nhận những thông tin phối hợp tìm kiếm cứu nạn.
– Phát và nhận những thông tin liên lạc tại hiện trường.
– Phát và nhận (như là bắt buộc) những tín hiệu về xác định vị trí.
– Phát và nhận những thông tin an toàn hàng hải.
– Phát và nhận những thông tin vô tuyến từ và đến các hệ thống trạm bờ và
– Phát và nhận thông tin liên lạc giữa buồng lái với nhau.Những yêu cầu về thiết bị đối với các tàu là khác nhau tùy theo vùng biển mà tàu hoạt động. Hệ thống GMDSS kết hợp một số hệ thống phụ (với những giới hạn khác nhau về mặt phủ sóng) thành 1 hệ thống tổng quát, và vùng đại dương được chia làm 4 vùng biển sau:
– Vùng A1: trong tầm phủ sóng của các đài bờ VHF ven biển với khả năng nhận được những cảnh báo DSC thường xuyên (khoảng 20-30 dặm).
– Vùng A2: ngoài vùng A1, nhưng nằm trong tầm phủ sóng của trạm bờ MF với khả năng nhận được những cảnh báo DSC thường xuyên (khoảng 100 dặm).
– Vùng A3: ngoài 2 vùng trên, nhưng trong tầm phủ sóng của vệ tinh thông tin hàng hải địa tĩnh (trên thực tế là hệ thống INMARSAT). Vùng bao phủ khoảng từ vĩ độ 70 nam- 70 bắc.– Vùng A4: khu vực biển còn lại. Phần quan trọng nhất của vùng này là vùng biển xung quanh cưc Bắc của trái đất (cực Nam hầu hết là đất liền). Vệ tinh địa tĩnh nằm trên mặt phẳng xích đạo nên không phủ đến vùng này.
Ví dụ với các tàu ven biển chỉ phải trang bị tối thiểu các thiết bị nếu không hoạt động ngoài vùng phủ sóng VHF của trạm bờ, nhưng có thể trang bị thiết bị liên lạc vệ tinh. Tuy nhiên, một số bờ biển không có phương tiện của trạm bờ, vì thế mặc dù tàu chạy gần bờ nhưng vẫn xem là vùng A2 hay A3. Các tàu hoạt động ngoài vùng biển A1 phải trang bị thiết bị MF cũng như VHF hoặc thiết bị liên lạc vệ tinh Inmarsat. Các tàu hoạt động ngoài tầm phủ sóng MF phải trang bị thêm thiết bị liên lạc vệ tinh Inmarsat cùng với VHF và MF. Tàu hoạt động vùng A4 phải trang bị thiết bị vô tuyến HF, MH, VHF.
-
Tất cả các tàu theo quy định ở chương 4 của Công ước SOLAS phải trang bị hệ thống GMDSS, nói chung, tất cả các tàu khách và tàu hàng có 300GRT trở lên chạy tuyến quốc tế.
-
Các tàu được trang bị hệ thống GMDSS thì an toàn hơn trên biển và thường xuyên nhận được sự trợ giúp khi cần cứu nạn – bởi vì hệ thống GMDSS sẽ tự động gửi báo động cấp cứu và vị trí cần cứu nạn khi người vận hành không có thời gian để gọi cứu nạn. Hệ thống GMDSS cũng yêu cầu các tàu nhận các bản tin về thông tin an toàn hàng hải nhằm hạn chế tai nạn xảy ra và cũng yêu cầu các tàu trang bị Phao vô tuyến chỉ vị trí khẩn cấp qua vệ tinh (EPIRB), phao này sẽ tự nổi khi tàu chìm và thông báo cho đơn vị cứu nạn biết vị trí và mã nhận dạng của tàu.
-
GMDSS (Global Maritime Distress and Safety System)- Hệ thống thông tin an toàn và cứu nạn hàng hải toàn cầu là một hệ thống quốc tế dùng công nghệ liên lạc mặt đất, vệ tinh và các hệ thống vô tuyến trên tàu nhằm đảm bảo gửi báo động cấp cứu nhanh chóng, tự động đến các cơ sở có nhiệm vụ thông tin và cứu nạn trên bờ và cả đến các tàu thuyền ở lân cận trong trường hợp bị nạn.
Theo GMDSS, tất cả các tàu khách hoạt động tuyến quốc tế và tàu hàng có trọng tải từ 300GRT trở lên họat động tuyến quốc tế, phải được trang bị thiết bị vô tuyến phù hợp các tiêu chuẩn quốc tế đã được quy định cho hệ thống. Khái niệm cơ bản là các đơn vị tìm kiếm và cứu nạn trên bờ, cũng như tàu thuyền trong vùng lân cận tàu bị nạn sẽ nhận được tín hiệu báo động cấp cứu nhanh chóng nhờ kỹ thuật thông tin liên lạc vệ tinh và mặt đất để có thể phối hợp trong hoạt động tìm kiếm và cứu nạn trong thời gian nhanh nhất.